Kenzo Power - The lover
Gặp em lần đầu vào năm tôi 18. Khi ấy còn là một thằng nhóc lớp 12, khá thích dùng nước hoa. Lúc đó, tôi đã có 1 chai "Joop! Pour Homme", 1 chai "Hugo Boss" và 1 chai "BVLgari Aqua". Tôi không nghĩ mình sẽ chung thuỷ với một loại nước hoa nào. Ngày ấy tôi chỉ nghĩ được rằng nước hoa sẽ làm tôi thêm hoàn hảo trong mắt người khác... Tôi vẫn luân phiên dùng Kenzo Power với những chai kia, cho đến một ngày tôi nhận ra sự khác biệt.
Đã đến lúc tôi cảm thấy mệt mỏi vì cứ phải phân vân hôm nay sẽ dùng mùi nào, để đi đâu, cảm giác tôi đang sống vì người khác nhiều hơn. Còn với Kenzo, tôi cảm giác được là chính mình. Kenzo Power cho tôi cảm giác sâu lắng, đôi khi là chậm chạp như chính cách mà tôi sống vậy. Cứ thế, tôi và Kenzo ở bên nhau, không màng tới cảm nhận của người xung quanh. Tôi dùng Kenzo như để tự thoả mãn bản thân mình, không còn chút ý đồ thể hiện bản thân nào trong cái thói quen đó nữa. Rồi cũng đến ngày Kenzo hết, tôi ba lần bảy lượt nhờ chú mình tìm mua hộ gửi về, nhưng câu trả lời nhận được là hết hàng, không sản xuất nữa.
Sau ngày đó, tôi bỏ thói quen dùng nước hoa. Về sau cũng có người tặng "Chanel Allure" - dòng nước hoa đang rất thịnh hành, nhưng rồi tôi cũng không cảm được nó...
Gần đây, nhờ Nga Paris, tôi tìm lại được Kenzo Power sau 7 năm xa cách. Tôi không biết phải diễn tả cảm xúc của mình thế nào khi ngửi thấy cái mùi xưa cũ ấy, cái cảm giác tìm lại một thói quen sau 7 năm trời thật tuyệt vời. Từ hôm nay, hơi tiêu cực, nhưng tôi và Kenzo sẽ lại sống cuộc sống cục bộ như trước...
- Nguyễn Tuấn Anh -